Điểm Văn trúng tủ nhưng cũng hơi bất ngờ.Giờ đây, khi cái chú công an hay cảnh sát gì đó đèo tôi về phường trên chiếc xe của tôi.Hãy thử cho trí tưởng tượng mở máy xem, khi mà bạn đang ngồi im mà không được viết.Còn bây giờ leo thang cũng mỏi.Để vớt vát chút kiêu hãnh, họ dễ hành hạ, dúi đầu những người còn cùng cực hơn.Những đoạn vỉa hè rộng, chiếu được trải ra, người nằm ngồi la liệt.Không hẳn là sợ mất cho bạn.Tôi khóc vì đó là mong muốn chính đáng, rất chính đáng của họ với những giới hạn về khả năng và nhận thức của mình.Và những miếng mồi lạ mà ta chưa từng biết.Khi bạn tưởng tượng nhiều bạn sẽ thấy chán.
