Sequoia bắt đầu lắc lư thân hình vĩ đại của mình, cất lên tiếng nói nặng nề:- Đó dĩ nhiên là vì đất đai ở đây.Chưa từng có ai trong khu rừng này chịu làm việc để giữ cho khu rừng này sạch đẹp và khỏe mạnh.Nhưng rồi ông chậc lưỡi đồng ý.- Giờ thì ngươi đã biết rằng Cây Bốn Lá thần kỳ không mọc ở đây.- Dĩ nhiên ta không biết nhiều về nó nhưng ta cũng biết một đôi chút.Tôi đã ra đi và không bao giờ trở lại.Chúng nở ra hàng trăm cây, đủ mang lại may mắn quanh năm.Sid vội vàng leo xuống núi chạy thẳng tới mảnh đất của mình.Sao mà hai người lại gặp được nhau sau ngần ấy năm biệt tích nhỉ? Thật là một sự tình cờ ngẫu nhiên.
