Gần đến Sea Games chắc người ta sẽ dẹp, dẹp hết cho đường thông hè thoáng.Nhưng vấn đề là tinh thần thật khó chia phần.Từ giờ bác gái sẽ khó nói chuyện bạn bỏ học trước mặt bác trai đây.Cũng có thể làm cho nó rối rắm thêm.Mà lại nghĩ về con người.Có lẽ sẽ rất lâu nữa hoặc không bao giờ tôi mới khóc lại được như thế.Hay là tôi cứ viết thế này? Kể chuyện thôi.Chúng không bao giờ dám oán bác nếu chúng lỡ sa ngã trong thời gian bác nghỉ ngơi đó.Bắt đầu thời kỳ tương đối tự do, là cái lúc bay xuống xưởng sản xuất hoặc bay lên phòng thiết kế xem sáng tác hoặc ngồi uống chè.Và vì thế, nó mạnh hơn.
