Như trường hợp của William H.Xương sống bị thương nặng tới nỗi gân giựt lên dữ dội.Bỗng anh nẩy ra một quyết định, một quyết định lạ lùng và đẹp đẽ.Công việc của tôi là ghi tên những người tử trận, hoặc mất tích, hoặc nằm nhà thương.Chuyện tôi vừa kể xảy ra đã lâu rồi.Tài liệu ấy có nâng cao tin thần họ không?.Tiền quyên được tất cả 52 mỹ kim và không người nào đến chứng kiến vụ hành quyết "con cừu ghẻ da đen này" lại không cho đôi chút.Ông biểu những người mang bệnh âu sầu rằng: "Chỉ trong hai tuần là ông hết bệnh, nếu ông theo đúng phương thuốc này: Rán mỗi ngày kiếm cách làm vui một người nào đó".Anh và các bạn chen chúc nhau trên một chiếc bè cao su, lênh đênh trên mặt nước bao la của Thái Bình Dương, không nước uống cũng không lương thực, dưới ánh mặt trời nóng như thiêu đốt, không hy vọng sẽ được cứu vớt.Nằm trên giường, ông viết trung bình mỗi năm 1.