và vui sống này chỉ trong 3 năm (1948-1950) đã tái bản tới lần thứ tư.Hàng mấy thế kỷ nay không biết bao vị anh hùng chịu gian nan cực khổ, hy sinh tánh mạng để tới đó mà không được.Xét cho kỹ, nghệ thuật nào chỉ để tự mô tả hết.Tức thì tôi quyết định để luật trung bình lo giùm tôi và từ đó tới nay, tôi hết sợ bị ung thư trong bao tử nữa".Thỉnh thoảng ngó tới nó.Tuy nhiên ông cho rằng: "Ta không thể trách một người đã làm hay không làm việc này, việc kia.Có thể viết cả cuốn sách về chuyện ấy được, nhưng đây tôi xin tóm tắt lại.Cứ xét trong số bệnh nhân trên 35 tuổi, người nào rút cục cũng kiếm một giải pháp tôn giáo mới hết bệnh được.Tôi lấy làm nhục nhã, xấu hổ tới nỗi nhiều đêm nằm thổn thức.Ấy vậy mà một danh nhân như Rudyard Kipling cũng đã có lần quên rằng "Đời người tựa bóng câu, hơi đâu mà nghĩ tới những chuyện lặt vặt".
