Bạn ngó vào đủ ngóc ngách của cửa hàng.Vì nàng biết ta thích ngắm và cần ngắm đôi mắt nàng.Không phải bạn không muốn một cuộc sống như thế.Nhưng viết ra thì như lặp lại một nỗi đau lờ đờ.Bất hạnh thay, sự phong phú thuộc về muôn loài nhưng không nhiều cá nhân nạp nổi nó vào người.Cần quái gì sự thật và lí do.Sự quên tỷ lệ thuận với rủi ro.Thậm chí, có lúc tôi nghĩ biết đâu trượt tôi sẽ học nhạc, học họa hoặc đi buôn bán thơ và không thơ.Những đoạn vỉa hè rộng, chiếu được trải ra, người nằm ngồi la liệt.Bác gái lấy túi chườm nóng đặt lên ngực cho, bảo: Căn bản tại con ngủ nằm sấp.
