Nhưng dù sao thì tôi vẫn bị cái tưởng tượng ngầm ấy ám ảnh sơ sơ.Nhưng chuyện sẽ hay đấy, đâu chỉ có dở òm như đoạn vớ vẩn này.Họ bảo: Cháu làm sao sánh được với Bác.Nói chung thì tôi đóng vai trò một cầu thủ tự do.Và anh đã đủ dũng cảm để nói rằng: Anh yêu em.Hồn nhiên đến đáng thương.Bạn vói tay tắt chuông báo thức và nằm chờ có thể ngủ tiếp.Để người ta phải nể.Tôi 21 tuổi, chưa hy sinh được mấy tí, chưa cống hiến được mấy tí.Nhưng nó không còn ở đó.
