Nghe có vẻ kinh nhỉ?!Dù bạn có là ai, thấp bé hay to cao, bình thường hay xuất chúng, chỉ cần bạn luôn là chính mình thì đó là điều giá trị nhất.Mọi chuyện diễn ra hằng ngày như vậy đó, nó cứ như một cuộn film chiếu đi chiếu lại không sai một ly một tấc.Theo thời gian, rồi chúng tôi cũng lớn hơn và căn phòng chung của hai chị em thì dần nhỏ lại.Gã thích cafe một mình, làm việc một mình, nói chuyện một mình.Năm nay chắc đứa nào cũng đã nhớ đời nên không dễ gì bị lừa nữa.- Ngốc ạ, nếu con thương mẹ thì con phải ngoan, phải ráng học chữ cho tốt, có như thế mẹ mới hết đau mắt được, hiểu chưa?!Niêm vui là khi bạn chấp nhận chỉ ăn được một nưa chiếc bánh của mình để làm tăng gấp đôi số người được ăn.Lấy nụ cười đi mua niềm hưng phấn, bạn có được tia hy vọng.nhưng không, khi đó cái bạn mất chính là ý chí.