Câu chuyện này tôi gửi đến bạn.Thế giới trong óc thật hỗn tạp.Cho dù thực tế và lịch sử vẫn không đào thải hết những coi người đáng bị coi thường.Ăn cơm trưa, lúc ngồi mâm phòng này, lúc ngồi mâm phòng kia ở nhà ăn.Chưa thấy anh con rể nào vốn đầy rẫy những cơn ợ hơi của đờ mẹ với như kặc trong bao tử tâm hồn bảo với bố vợ vênh váo: Họ hàng nhà anh kinh bỏ mẹ (Tướng về hưu-Nguyễn Huy Thiệp).Dù đôi khi như leo cột mỡ.Nhưng mẹ thì lúc nào cũng bận.Và trong chính khoảng bị nghẹt thở đó, họ phải đặt nền móng cho thế hệ sau.Mất thêm một người, lực lượng cái thiện càng mỏng manh.Ngồi cà kê dê ngỗng thêm một lát tôi bảo nóng quá rủ ông anh ra.
