Nhà văn tóm lấy bất cứ ý nghĩ nào đến.Mà đây là đi chữa bệnh chứ có phải đi hưởng thụ đâu mà lo phung phí.Họ cũng chả ngại chửi cầu thủ đội nhà lỡ sơ suất hay trọng tài bắt không hợp ý họ.Trước đây, bạn từng rất khỏe.Cũng chưa bao giờ thay vì bố thí những cơn ợ hơi ấy cho một đứa trẻ lỡ quệt phải, anh ta ban tặng chúng cho những đồng loại đồi bại nhưng đầy quyền lực.Chỉ có bộ óc là tỉnh táo.Cũng như khi tôi viết bài Con mèo treo cổ thì một thời gian sau, con chó Phốc nhà tôi nhảy từ lầu bốn xuống đất trong một ngày mưa… Chả phải tôi có tài tiên đoán khỉ gì đâu.Tớ không biết và tớ cũng biết.Để khám phá đến tận cùng.Vì những cơ hội mới có thể coi là may mắn này, và sắp viết xong nên lòng chắc thoải mái hơn chút ít.