Trớ trêu thay, dù trí nhớ của bạn độ này có khá khẩm hơn thì cũng khó lòng nhớ lại được nhiều về cái giấc mơ thú vị chết tiệt kia.Trẻ con chui ra từ đâu nhỉ? Nách? Mồm? Không phải.Và nếu không muốn giật mình thì phải căng thần kinh lên mà chờ họ ném nốt chiếc giầy thứ hai.Tôi cho ông thời hạn ba ngày.Cậu em dẫn tôi đi vào chỗ dành cho nam giới.Chúng như một cái thớt để họ xả nỗi hận con cá.Từ ấy, tôi không bao giờ muốn có lại cảm giác sững sờ và buồn nôn đó).Người rỗng như không có lực.Vừa đỡ mệt sau căng thẳng, vừa đem lại cảm giác tự nhiên, hoà đồng.Có lẽ tôi là thứ (từng?) có biểu hiện bề ngoài dễ chịu đối với những cô gái hoặc thông minh hoặc dịu dàng hoặc khờ dại.