Cá nhân bạn dần dần hiểu ra điều đó.Thời gian đã dạy con người bài học yêu thương.Bạn đang đóng vai một chân phục vụ và bạn sẽ hoàn thành nó trọn vẹn.Bạn không thích sự không nhất quán này.5 phút, 10 phút, 15 phút… Tôi cứ nghĩ miên man…Và luôn là một cô thủ thư đầy trách nhiệm, lưu giữ và sắp xếp khá ngăn nắp những gì mà bạn cứ tưởng bạn đã quên béng và bị xóa sạch mất rồi.Lại có cả chất xúc tác của sự ngu dốt chỉ biết nhìn vào những cái tên mà chẳng bận tâm thực chất dưới lớp vỏ của nó là gì.Bạn chấp nhận khuôn khổ như một cuộc chơi đầy thử thách.Hoặc: Con chỉ hoang tưởng.Và tôi sẽ cố tâm niệm sẽ quay về.
