Khi quyết định như vậy, tất nhiên tôi đã căn cứ vào những lý lẽ vững vàng.Hai mươi sáu tiệm, cao lâu hợp lại thành công ty đó và cùng theo một chính sách đặc biệt, lấy "danh dự" làm trọng.Có phải để nói: "Xin ông đừng cho in tấm hình đó nữa, tôi không thích nó" không"?.Nhưng sự thực đó tôi không thích nghe chút nào cả.Các em nấu món gì đó?.Tóm lại, gọi là lý luận, chứ kỳ thực chúng ta chỉ tưởng tượng ra những lý lẽ để giúp ta cố giữ những thành kiến cũ của ta thôi.Sứ giả bình tĩnh nghe ông tướng quạu đó, để mặc ông tuôn ra những lời cay đắng ra cho hả lòng, và chỉ gật đầu tán thành và "mô phật".Nhưng vẫn quyết chí học, học một mình.đều cần kiếm người để than thở.Các bạn đọc tới đây đã nhiều rồi.