Đối với mỗi người cho luôn phải có một người nhận, và với mỗi người nhận bao giờ cũng phải có một người cho đi.Harv hoàn toàn có lý.Anh đã được định hình suy nghĩ thông qua niềm tin của bà mẹ rằng người giàu rất tham lam.Rồi một nụ cười rạng rỡ xuất hiện trên gương mặt của ông.Có ai biết thế giới đó ra sao không? Tôi chắc là không.Đó không phải là một thái độ để giàu có.Chúng ta sinh ra để tỏa sáng.Thế nên, sau khi chúng tôi kết hôn, theo bạn cô ấy sẽ trông chờ gì ở tôi? Đúng rồi: tiền.Người giàu không có gì khôn ngoan hơn người nghèo.đều giữ nếp tư duy cũ kỹ rằng đó chính là cách “tiêu chuẩn” để thanh toán cho công sức họ bỏ ra.