Nhờ bác nhắc thế, cái đầu óc miên man của cháu nó mới không đi đến một thực tế quá xa vời thực tế bây giờ, không quên những người thân.Cả nước mũi, chảy dài qua môi, rỏ xuống tong tỏng.Điều anh ta để lại cho những người chứng kiến cái chết ấy không nhiều.Tôi không muốn đi đâu cả.Nó giúp bạn có một trạng thái cân bằng tương đối.Ta cũng được đi câu.Tôi kém nhất khoản này.Bắt đầu thời kỳ tương đối tự do, là cái lúc bay xuống xưởng sản xuất hoặc bay lên phòng thiết kế xem sáng tác hoặc ngồi uống chè.Và với trí tuệ cùng được mở mang, biết đâu có thể hiểu nhau hơn.Ai thích thì cứ việc viết theo cách của mình.