Vậy đợi tới tuần sau hoặc ngày mai là việc không lợi gì cả.Nhưng ngay khi ông khép cửa, thì trí óc của ông, đã mệt nhọc gì đâu bỗng hoá ra lười biếng.Xã hội càng văn mình, phát triển thì con người càng phải đương đầu với những vấn đề khó khăn, nan giải, thời gian sống bị chia sẻ cho nhiều mối lo toan khác nhau, khiến cho chúng ta đôi lúc cảm thấy như đời mình bị rút ngắn lại.Lúc này, tôi không cần biết đến nguyên tắc của bạn ra sao.Chúng ta không suy nghĩ.Không có gì so sánh với nó được.Bạn săn sóc thân thể, trong và ngoài; bạn dùng cả một đội quân, từ anh bán sữa đến chú đồ tể để bao tử bạn khoan khoái.Nhưng thế nào bạn cũng phải chú ý tới bổn phận đó vào một lúc khác.Câu châm ngôn đó chưa đúng hẳn.Thái độ ấy hoàn toàn vô lý và có hại vì ông đã coi trọng một khoảng thời gian mà ông trông cho mau hết.
