Tôi đáp: "Cho gió khỏi lọt".Kẻ ngu nào cũng biết vậy.Ngày hôm nay tôi sẽ không lo sợ nữa và quả quyết vui sống, yếu mến mọi người, hưởng cái mỹ và tin chắc rằng những người tôi yêu sẽ yêu tôi.Lễ Giáng sinh càng tới gần, tôi càng thấy buồn tẻ.Howell, giám đốc một ngân hàng ở Wall Street, tự sửa lỗi ra sao.Cho đến năm 1945, ông mất thì đã là một trong những nhà doanh nghiệp mau phát đạt nhất ở Mỹ.Một tiếng động nhỏ nhất cũng làm tôi nhảy lên.Sau tôi phải giảng nhiều ngày, ông mới chịu ngưng đóng hộp dâu và đem dâu tươi bán ở chợ San Francisco.Mà Carl Jung biết rõ điều ấy hơn ai hết.Trước kia tôi thường trả lời miệng mà không chép lên giấy, nhưng từ lâu tôi bỏ lối ấy vì nhận thấy rằng chép những câu hỏi và trả lời lên giấy làm cho óc tôi sáng suốt hơn.
