Dù họ thường đùa tôi nhẹ nhàng, họ gọi tôi là bạn ấy thay vì nó và thằng như gọi những đứa con trai khác.Nhưng họ lại cho đó là một ảo tưởng trong cái xã hội này.Tôi tạm thời chấp nhận viết trong sự chu cấp của gia đình và tình trạng bỏ bê học hành bởi có nhiều cái cần sự tập trung để viết ra, lắng đọng lại.Bạn lấy xe máy, đứng ở cổng bệnh viện chờ bác làm thủ tục xong đưa bác về.Cảm giác như không thể lành lại được.Để chỉ ra chúng ta đều khổ.Mình không còn sức để nghĩ đến, không còn sức để đi tìm, để trình báo.Bấm vào và bể bắt đầu sục, nước cuộn lên như trong siêu nước sôi.Có thể còn biết tình nguyện ủng hộ người nghèo.Giữa đời sống và nghệ thuật.
