Người nầy không rời y một bước, mắt luôn nhìn vào thời biểu mà ra lệnh: "Nhặt một thỏi gang và đi.Những chứng khoán của Công ty ông, được Sở Hối đoái Nữu Ước cho là có giá trị.Tôi lấy làm tự đắc có chiếc nón mà ông Loftin đã mua cho.Kinh nghiệm, hoàn cảnh, di truyền đã tạo ra sao thì ta phải vậy.Sau cùng đành phải đóng cửa hiệu."Này anh Ted, anh nên coi đời của anh như cái đồng hồ cát.Khi "Nam tử" Eisenhower bay qua Anh để thống lĩnh liên quân Cường quốc chống Đức, chỉ mang theo một cuốn sách, cuốn Thánh Kinh.Mà cũng phải, làm sao đủ sống được? Mỗi buổi sáng khi tỉnh dậy, nghĩ tới nỗi phấn đấu với đời, tôi lo sợ đủ thứ: Sợ không trả nổi tiền xe, sợ không trả nỗi tiền phòng, không kiếm đủ ăn, sợ rồi sẽ đau ốm không có tiền uống thuốc.Rồi tôi giao du, với bạn bè, xin nhập một hội nhỏ.Lần tới thăm ông, tôi nhận thấy mỗi năm có đến hai vạn du khách đến xem sở nuôi rắn của ông.