Anh chẳng còn hơi sức để phân minh với Dabasir:Vì thế, hàng năm tôi có một khoản lợi tức rất lớn, lớn đến mức chẳng bao lâu sau tôi được gọi là người giàu có nhất tại Babylon.Điều này có thể dẫn đến hậu quả bị mất cả vốn liếng.Ông cảm thấy thật xót xa nên chìa cho anh ta một cái bánh.Hai năm sau đó, tôi mới gặp lại ông Algamish.Ông níu một người lại hỏi, người đó đáp:Mười năm trôi qua và Nomasir thành đạt quay trở về ngôi nhà của cha mình đúng như đã hẹn.- Bà ấy có xin ý kiến của anh về việc sử dụng số tiền vay đó không?Dạy anh ta làm việc đã khó, nhưng làm thế nào để uốn nắn tư tưởng, điều chỉnh những thói quen ăn chơi, tiêu xài phung phí của anh ta lại càng khó hơn.Bất chấp cả sự khôn ngoan, chúng ta chỉ ham lấy vàng.