Thậm chí trước khi tôi cầm thực đơn, tay anh ta lại cầm chặt chiếc điện thoại di động.Trong những cuộc trò chuyện nhanh chóng, thật khó để xen vào một lời.Một người hàng xóm thường gửi cô con gái mười hai tuổi sang nhà tôi khi cô ấy ra ngoài để làm hàng triệu những việc lẽ ra một người mẹ không phải làm.Anh có vẻ gì đó nghiêm nghị khi giao tiếp với họ và không cười nhiều.Những người tiếp thị trực tiếp biết rằng việc này quan trọng đến nỗi họ đã tiêu một khoản đáng kể cho việc in hai màu mực chỉ vì chữ ký mực xanh.Ôi trời, hôm nay bạn quên ví ở nhà? Cô thu ngân xinh đẹp sẽ không nhất quyết đòi bạn phải trả tiền ngay (có lẽ không bao giờ chuyện đó xảy ra).Zach, bạn không bao giờ kể cho tôi là bạn đã lái xe đến Disneyland năm ngoái.Trong khi những đại biểu tham dự một mình nghỉ giải lao giữa hội nghị, tôi thường để ý thấy một thành viên nam để mắt đến một phụ nữ đi ngang qua phòng và ngược lại.Tôi giữ bí mật nhân vật mình yêu thích vì tôi nghĩ một cô bé lại thích nhân vật dũng cảm trong bộ phim Thời đại nữ giới có vẻ không bình thường chút nào.Ông cũng sẽ phán đoán vấn đề mà phần lớn chúng ta vẫn đang tranh cãi: Tớ nên gọi điện thoại hay gửi thư điện tử cho anh ấy?, Tôi nên gửi thư điện tử hay gọi điện thoại cho cô ấy? Tóm lại, khi nào gọi điện thì phù hợp, và khi nào gửi thư điện tử thì phù hợp? Có những điều được nói ra thì tốt hơn, có những điều lại tốt hơn khi người ta đọc chúng.
