Có lẽ hôm nay tôi không thích những bài tôi đã viết hôm qua nữa.Thú thực là tôi thất vọng.Sau khi theo học lớp giảng của chúng tôi, ông Duvernoy thay đổi chiến lược.Tôi không móc trái cây vào lưỡi câu để nhử chúng, mà móc vào đó một con trùn hay một con cào cào, rồi đưa đi đưa lại trước miệng cá và hỏi nó: "Cá có thèm không?".Cho đến người ở của ông cũng sùng bái ông nữa.Họ tôi gốc ở Hòa Lan qua cư trú ở đây gần được hai trăm năm rồi".Thỉnh thoảng ngưng đọc để tự hỏi nên thi hành mỗi quy tắc ra sao và vào lúc nào?Tại sao? Tại kinh nghiệm cho ông hay rằng chỉ có cách đó mới nhớ kỹ hết điều lệ được thôi.Tôi quyết định kích thích óc tưởng tượng của ông.Khi tôi ra về, thầy ấy nói thêm: "Thưa ông, quả đã có nhiều người khen tóc tôi".