Tôi sẽ bảo hiểm nhân mạng tôi liền, tôi sẽ nói: "Không sao sống sót sau trận đó được đâu, còn được ngày nào thì tận hưởng ngày đó đi".William Allen White, người có danh nhất trong số những chủ bút các tờ báo hàng tỉnh, nhớ lại 50 năm trước và tự tả ông hồi đó như vầy: "một thằng khoe khoang, điên hay cáu.Không, câu kinh đó chỉ cầu xin được cơm ăn cho đủ từng ngày mà thôi.Chúng ta phí đời chúng ta quá.Ai nói gì ông cũng theo gương ông lão người Đức kia mà "chỉ cười thôi".Nhưng làm như vậy viên đô đốc Nhật sẽ ngờ vực, sẽ cho lính lại bắt và giam tôi ngay vào "nhà cầu" không cho tôi nói lới nửa lời.Còn Hellen Keller đui, điếc và câm thì lại ca tụng: "Đời sống sao mà đẹp thế ta!".Hiềm thù rất tai hại và bắt ta trả một giá rất đắtThật đáng thương hại!Ông thấy bà công nợ thì sinh lo lắng.