Tôi để vài ngày trôi đi.Bác sỹ dặn phải đi ngủ trước giờ này 2 tiếng.Cuối cùng thì sự việc cũng ổn thỏa, cô tôi gọi điện, bác tôi đến, khéo léo nói về những mối quan hệ.Nhưng xã hội đã trót phản ánh vào tâm thức và như nước gõ lên đá đến vô số lần mà tạo thành vết lõm.Hết 2 phút rồi mà chưa nhớ ra.Chính vì tôi chưa có kinh nghiệm về phản ứng của người Việt trước đùa và thật nên gặp phải những điều không theo dự kiến khi đưa cuốn sách của mình cho những người thân đọc.Thôi về đi kẻo vợ con mong.Bạn đo lường, phân tích cảm xúc của mình.Mà còn thua trắng về tài năng.Không chắc tại số phận.