Nếu tôi đã thành thật với mình thì cái tủ của tôi nay chắc đã đầy nhóc những tập: 'S.Ông Lincoln liền lập tức hồi lệnh.Vậy muốn khỏi lo lắng vì mất ngủ, bạn nên theo năm định lệ sau này:Trong hai chục năm ấy từ 1890 tới 1910, không lúc nào ngớt người đến nhà ông- như tín đồ hành hương ở đất Thánh - để được ngó dung nhan, nghe tiếng nói, hoặc rờ vạt áo của ông.Tôi thấy không còn lý do gì sống nữa.Tôi sẽ đọc loại sách cần phải gắng sức suy nghĩ và chú ý mới hiểu được.Rồi trong tuần, nếu muốn tiêu một hai cắc, nó viết một tấm chi phiếu để lãnh số tiền ra, đoạn tự tính toán lấy số tiền còn lại là bao nhiêu.Ông Bolitho viết câu ấy sau khi bị cưa một chân vì tai nạn xe lửa.Nếu văn hào Bernard Shaw không theo quy tắc ấy một cách nghiêm khắc, có lẽ ông đã thất bại trong công việc trước tác và suốt đời chỉ là thủ quỹ của một ngân hàng.Tình thế nguy ra sao? Có thể tệ hơn được không? Có thật là vô hy vọng không?