Tắm xong, chúng tôi mở cửa bước vào phòng xông hơi khô.Từ giờ bác gái sẽ khó nói chuyện bạn bỏ học trước mặt bác trai đây.Hai tiếng trước tôi đang… Đang làm gì nhỉ? Mẹ kiếp! Cho tôi 2 tiếng nữa để nhớ ra.Cả nhà bảo: Trật tự ở Hà Nội làm tốt hơn.Phải cạo râu đi nghe chưa.Thuật lại nguyên văn lời anh bác sỹ nọ cho bác.Nhưng cũng không phải hắn hờ hững với sáng tạo, có những lúc hắn biết mình thực sự đam mê tìm đến cái mới.Tôi phá dần sự phá phách trong tôi.Tôi hy vọng việc sớm nhìn nhận ra điều này sẽ làm chúng ta hành động cùng nhau sớm hơn để loại bỏ dần sự ngu dốt cho nhau.Bác gái tôi thường có vệ tinh quanh tôi.