Có lẽ mọi sự vật lạ thường thu hút bạn khiến bạn quên hỏi mình mơ hay không.Có người cười toe toét.Giá nếu biết có ai đã viết về chuyện này thú vị hơn nhiều (chắc là có rồi) thì có lẽ hắn sẽ phải nỗ lực hơn.Về danh tiếng và giá trị.Nhưng viết ra thì như lặp lại một nỗi đau lờ đờ.Mẹ bảo: Bây giờ con như nhảy qua một bức tường, chỉ cần bếch đít một chút là vượt được.Đầu và da mặt bạn mát lạnh.Cháu vẫn không chịu dậy ạ.Chào chị, em cảm ơn, đi ra.Tôi làm độc giả cho tôi.
