Lại buồn, lại khổ nhiều hơn cần thiết.Hẳn rồi, họ phải có cách của họ chứ.Và thế là thế hệ sau lại phải gánh những tàn tích.Hót nhiều cũng không hay lắm.Mọi người bắt đầu thấy cần xích lại gần nhau và biết tận hưởng cuộc sống.Bác bạn đã ma sát nhưng lại quên sự ngừng nghỉ, đứng im tương đối bồi đắp năng lượng cho mình để va đập đúng những góc cạnh cần thiết.Và thế là nhiều người đói quyền con người sống trong cái thiện ác ngẫu nhiên.Tiếng còi xe ngoài đường vẫn ngân đều.Như tiếng chuông cố chui lên khỏi mặt đất.Nhưng không phải là tất cả.
