Trượt theo hai bên má.Và không phải chi li từng đồng với những người xa lạ.Ở đây là lớp học, ở đây là bệnh viện, ở đây là đường phố.Nhưng nếu mình làm thế, mình cũng chẳng còn là mình.Chắc chắn dù mai này bạn có là người thế nào, những điều bạn đã viết sẽ gỡ giúp họ không ít mớ rối của những sợi dây thít mà những thế hệ đi trước tròng lại.Giá mà ta được đi xa xem những con cá thực thụ thì to thế nào.Và sắp tới sẽ lại rắc rối với chuyện học hành đây.Người ta chẳng ngược đãi ông nhưng cũng chẳng tôn vinh ông.Chỉ tại thằng em tớ và tớ ngồi trong lúc người ta đứng thì ráng chịu.Phù, còn bạn, bạn đang viết từ nãy đến giờ.