Như tiếng chuông cố chui lên khỏi mặt đất.Dù tuổi thọ trung bình cứ ngày càng tăng.Tưởng chăm hóa ra vẫn lười.Có lần bạn tự hỏi hay bạn làm thế để có cớ không phải đi học.Phải hết sức giữ gìn.Rồi chợt nhớ ra, bác tiếp: Đúng rồi.Lại được tiếp xúc với nhiều người hơn, đời sống có lúc cũng thêm phần dễ chịu, tự tin.Có phải em đang muốn nói anh câm đi?Nhưng mà dù biết bác nói chỉ để mà nói, chả có ác ý gì (khi hiểu được thế sẽ nhẹ đi) thì những lời không uốn lưỡi cũng vẫn không tránh khỏi làm đau.Lại không đủ minh mẫn để xử lí những vụ tiếp theo.