Chỉ có 5 mẹ con nhà hổ Lâm Nhi còn uyển chuyển.Nhưng mẹ tôi ngồi đó, đưa khăn mùi xoa cho tôi.Đó gọi là biết chơi.Vẫn có những nỗi buồn nhớ và thất vọng xen vào.Ở đây, sự bắt buộc của bác cũng tốt, cố điều độ dần đi.Tôi để họ hơi lo, một chút thôi, để họ có một chút hạnh phúc tìm kiếm.Đời sống họ không cần những sự kinh động.Dù như thế có nghĩa là lớn đầu rồi mà tôi vẫn chẳng tàn nhẫn được mấy.Nhưng lâu không cười thì đáng sợ lắm.Được thiên tài cảm ơn, sướng nhé.