Mấy người này trông nhát lắm.Hai anh em kéo co vài lần bỗng bạn thấy mình không thấy mặt ông anh.Đúng là sống phải như thế, thời nào cũng cần thế.Tất nhiên là khi đó họ phải chịu khó một chút là đứng bình đẳng với tôi nếu không tôi sẽ lựa chọn một đối tác khác.Bây giờ con hứa với các bác và bố mẹ bật lên, học cho tốt nhé.Bởi vì nó không là một giấc mơ mà là một cái kiểu như đồ chơi ở Nga (quên tên rồi), mở con to ra lại thấy con bé, mở con bé ra lại thấy con bé hơn.Thấy rõ bi hài kịch của con người khi luôn đầy khiếm khuyết mà lại luôn đòi hỏi sự hoàn hảo ở người khác, hoặc tự đòi hỏi sự hoàn hảo của mình trong đơn độc.Nhưng về sau ngẫm lại thấy bố mẹ lo cho mình, lo cho danh dự quá mà đâm ra… Cũng tại tôi chẳng mấy khi để bố mẹ thấy mình ngồi vào bàn học.Cháu bảo: Con hơn cha là nhà có phúc ạ.Ngồi im, chép bài, ra chơi thì vẽ hoặc đọc truyện.
