Tôi không phải người hoàn hảo và còn lâu mới được như thế, nhưng khi nhìn lại tôi của ngày hôm nay tương phản với tôi của 20 năm trước, tôi có thể nhận ra mối tương quan trực tiếp giữa “tôi và tài sản của tôi” trước kia và hôm nay.Sự sợ hãi cũng khiến cho việc “luôn phải chứng tỏ mình” trở thành một thói quen, một cách sống quen thuộc đến nỗi thậm chí bạn không hề nhận ra rằng nó đang điều khiển bạn.tiếp theo của tôi rất khấm khá, nhưng sau đó đối tác của tôi bỏ đi, v.Liệu có bao nhiêu người được như thế: sống mỗi năm sáu tháng trên một vùng đảo nhiệt đới, không cần phải làm việc khi chỉ ở độ tuổi 30? 40 thì sao?Họ không hiểu định luật Parkinson rằng: “Chi tiêu sẽ luôn tăng tỷ lệ thuận với thu nhập”.Luật này phát biểu rằng “những thứ giống nhau thì hấp dẫn nhau”, nghĩa là khi bạn ca thán, bạn thực ra đang hấp dẫn những phiền toái đến với mình.Con chỉ nên kiếm đủ tiền thôi, chứ nếu nhiều tiền hơn thì con cũng sẽ trở thành đồ lợn như họ thôi”.Làm như thế, bạn không chỉ gia tăng sự tự tin, mà tiếng nói đó cũng sẽ im lặng dần vì nó nhận ra nó không có nhiều ảnh hưởng đối với bạn.Trong cô không còn cảm giác phải tiêu xài để khẳng định mình nữa.Họ thuê người khác làm việc cho họ và họ bắt cả “tiền” phải làm việc cho họ.
