Và yên tâm chúng ta đã đủ vất vả để phó mặc số mệnh cho nhà nước.Nhưng phải chăng là những nỗ lực tìm kiếm đáng trân trọng? Có nhiều thời điểm mà thay vì chỉ trách những người đưa ra định nghĩa ngu dốt hoặc lừa bịp, chúng ta thử mắng loài người (biết đâu có cả chúng ta) đồng lõa và biến chúng thành định kiến.Tôi lại quên lũ ý nghĩ xếp hàng chờ đến lượt rồi.Tôi ngồi như tượng đá.Chúng đã quen hếch mặt với những sự khúm núm và dè dặt.Trận trước thắng, thành phố Hồ Chí Minh có đến trên dưới 500 ca tai nạn giao thông, gấp năm lần bình thường, mấy người chết.Xuống nhà, ông nội vừa sang.Bố mẹ dắt bóng nhưng không lừa qua được tôi.Khi vội vã rút chân ra khỏi nỗi cô đơn bằng sự vùng vẫy bản năng, người ta càng dễ lún sâu vào nó.Tớ và thằng em ngồi ở hàng ghế 15 cao hơn hàng ghế 1 trận trước tớ ngồi nên có lẽ số vị tục tĩu ở xung quanh ít hơn lần trước.