Toi quen ông tại Atlanta (tiểu bang Georgie) nơi khách sạn tôi ở.Một tiếng động nhỏ nhất cũng làm tôi nhảy lên.Tranh đấu cho hạnh phúc của chúng ta bằng cách theo một chương trình hằng ngày để có thể có những tư tưởng vui vẻ và kiến thiết.Cái thuật giản dị đó thành công chăng? Thành công thần diệu! Xin bạn thử đi.Nhưng bây giờ tôi còm dám chắc trả lời được những câu hỏi đó không? Không.Tôi đã trả một giá rất mắc bài học nầy: phải viết những sự kiện đó lên giấy rồi mới phân tích chúng một cách dễ dàng được.Nhưng hãy nên vì sức khoẻ và hạnh phúc của chính ta mà tha thứ cho chúng, mà quên chúng đi.Thành ra công toi một năm trọn, tôi phải xé bỏ sọt rác và viết lại.Các tín đồ bèn giảng cho y hay rằng họ nhận thấy hễ người bệnh làm một chút thì bệnh tình bớt đi, vì thần kinh của bệnh nhân được an tĩnh.Sau cùng bạn bình tĩnh xem xét có cách nào cải thiện tình thế được không - cái tình thế mà bạn đã chịu nhận trước rồi đó.
