Hôm nay là thứ 2, chị út đã đỡ khá nhiều, bác trông vẫn khỏe dù mấy đêm đều ở lại viện trông chị, sáng lại về bán hàng.Thi thoảng con mèo dỏng tai lên và: Ngheo! Nó đáp.Và nó được tái tạo chậm hơn cái được phát ra.Bán hết nội tạng, ruột gan phèo phổi.Khi những ý nghĩ này gõ nhịp trong óc, lòng bạn không có căm hờn, chỉ một chút bực bội, nhưng như thế cũng đủ để làm xúc tác với men tiềm thức.Bán hết nội tạng, ruột gan phèo phổi.Mỗi con người trong Loài Người.Chơi là làm một bài thơ hay để được chửi.Bác thích gánh nặng của sự hy sinh này chứ? Không, tất nhiên là không rồi, có ai thích mệt đâu.Vì tí nữa, bác tôi cũng đến xin xe cho tôi về mà thôi.
