Tất cả đều không sâu đậm.Tôi nhận ra sự bông lơn của mình không thích hợp với phần đông người Việt ít cập nhật.Cuối cùng thì sự việc cũng ổn thỏa, cô tôi gọi điện, bác tôi đến, khéo léo nói về những mối quan hệ.Thế rồi chưa đến nơi đã lủi thủi đi về.Rồi bạn hồ nghi có đỡ thì cũng phải nghiêng ngả chứ.Vấn đề là hắn chưa tìm được những người dẫn đường có thể tin cậy.Máy ảnh thì kiếm được nhưng chụp đẹp thì không rành.Biết đâu, mất một cái xe, có thêm một người anh em, một người đồng chí.Bạn lại chán ghét cái sự ngồi.Và có cái bon chen được nhìn thấy và không được nhìn thấy.