- Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones.- Tôi biết tôi đã gây ra những rắc rối không mong muốn.- Cậu vẫn chưa nắm hết các bí quyết của nghệ thuật ủy quyền đâu.- Nè, anh nịnh em vì có điều gì không phải với em, đúng không?Thế nhưng tâm trạng vui vẻ của James chỉ tồn tại cho đến cuộc gặp gỡ với Josh vào ngày thứ tư.Duy chỉ có một điều là Josh đã vượt quá phạm vi thẩm quyền của mình khi giải quyết những việc mà tớ đã giao.Khi tổng kết, tớ thường trao đổi và chia sẻ suy nghĩ, cảm tưởng cũng như quan điểm của mình với các nhân viên về ba vấn đề đó.- James kể ngay trước khi kịp ngồi xuống ghế để mở túi bánh.James bất giác mỉm cười khi nhớ lại một buổi sáng nọ, Jason đến phòng của anh thật sớm chỉ để nói với anh rằng, "càng ngày tôi càng cảm thấy bộ phận của chúng ta thật sự là một tập thể gắn bó, còn bản thân tôi nhận thấy rằng mình cũng là một thành viên có những đóng góp tích cực".- À há, - James thốt lên, rồi anh đập mạnh lòng bàn tay xuống mặt bàn làm Josh giật thót người.
