Những năm ròng trên lớp học và giảng đường, bạn thường phải dỗ dành các ý nghĩ rồi đâu sẽ vào đó, sẽ được đẻ hết thôi, chịu khó đợi tớ.Bạn không biết đó là cái gì cho đến khi bố bạn gọi vọng lên từ dưới nhà tắt đồng hồ báo thức đi bạn mới hình dung ra vấn đề.Đừng nhầm là chúng tôi lạnh với nhau.Bỏ mặc chúng và rặn những ý nghĩ mới.Vả lại, đây không phải lần đầu bạn mơ kiểu đó nên bạn khá tin là mình sẽ kể được ít nhiều.Và yên tâm chúng ta đã đủ vất vả để phó mặc số mệnh cho nhà nước.Như những giọt nước giam mình trong tủ lạnh.Có thể cháu thấy bình thường, cháu không cảm thấy gì nhưng thực sự cả nhà lo sốt vó.Nhiều lúc nó làm bạn cứng nhắc, định kiến với bản thân và xung quanh.Cô ta không ngước lên, liếc qua, lát sau mới cầm lên.
