Cả hai người đàn ông đều im lặng, mỗi người theo đuổi những ý nghĩ của riêng mình.Làm thế nào điều này có thể xảy ra nhỉ? Anh đã hết sức cẩn trọng cơ mà.Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy.Họ lớn lên trong cùng một thị trấn, sống trên cùng một con đường và ở cạnh nhà nhau.Đôi lúc anh bị đau cổ hay thấy đầu mình đau buốt, và anh bắt đầu cảm thấy dường như không thể đảm đương nổi công việc hiện tại.Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa.Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua.Thế mà anh chỉ tập trung vào việc hướng dẫn công việc sao cho rõ ràng và chính xác, đến nỗi quên cả dặn dò nhân viên về thời hạn hoàn thành công việc.Giờ thì tôi đã hoàn toàn yên tâm.Anh thường phải bỏ bữa sáng để đến văn phòng sớm hơn một chút, tranh thủ thời gian để cố làm hết những công việc đang còn chờ anh giải quyết.
