21 tuổi thì còn phải đến trường.Tôi lẳng lặng ra về.Để trẻ con bớt dần phải khóc.Càng ngày bạn càng thấy mình nhận thức được nó.Mà đọc để có một cảm giác, góc nhìn khác về đời sống.Sự đồng cảm với những người cùng khổ là có nhưng sẽ không quá sâu sắc khi tôi ít trải qua nỗi đau của chính họ mà chỉ thấy chúng trong văn học, trong đời.Trên đường, bác vẫn lo đủ thứ.Để người ta phải nể.Như thế vẫn chưa đủ cho một con người.Rồi bạn nghe tiếng còi xe ngoài đường vọng vào.
