Anh chàng cứ hết vâng, không, rồi lại tôi không biết.Các bạn có biết vì sao không? Vì bài hát này hơi thảm thiết…?Khi đã vượt qua được nỗi sợ cái micro, tôi tự yêu cầu mình phải làm được hai việc:George Burns đã kể cho tôi nghe một câu chuyện rất buồn cười:Việc phát biểu ở lễ tang của Bob đối với tôi không chút dễ dàng.Khi được hỏi về những điều không như ý muốn, thái độ của bạn thế nào? Bạn có hóm hỉnh như John Lowenstein? Đừng phủ nhận thực tế, hãy nhìn thẳng vào nó và cười với nó.Tôi vẫn còn nhớ vào cuối những năm 1960, khi tôi đang phụ trách chương trình trò chuyện trên radio mỗi tối ở đài WIOD.Năm 1984, tôi đến Hội nghị của đảng Dân chủ ở San Francisco sau khi Cuomo đã trình bày xong những quan điểm chính của ông.Và những câu trả lời thì muôn màu muôn vẻ.Chỉ có giọng người ca sĩ thổn thức qua làn nước mắt.