Tôi chốt trong, không thưa.Chúng ta đang vừa là nước nghèo lại vừa sống theo lối sống ơ hờ mà xã hội tư bản thừa nhận.Đã nhủ viết lại sẽ nhạt đi nhưng dù sao thì cũng nên viết.Ta cõng nàng đi trên sóng.Tôi nhìn lại cái bài toán mà nghi ngờ sao dễ thế, hóa ra mình nhầm dấu, kiểm tra lại là sửa được ngay.Lúc tôi khóc, mẹ khóc.Này, lấy cho chú bao thuốc.Văn chương biểu đạt hiện thực tốt quá chăng? Có thể.Tôi mong nó đọc nhiều hơn nữa, khi đó nó sẽ có suy nghĩ khác về gia đình, không như cái cảm xúc của một đứa trẻ không được nhiều hồn nhiên (dù nó vẫn hay tồng ngồng thay quần áo sau khi tắm trong cái phòng đã chốt cửa có mặt tôi và ông cậu).Cái ý nghĩa nó thật gần với sự vô nghĩa.