"Quả thật tên tôi hơi lạ.Suốt thiếu thời, cậu đi học cả thảy có sáu năm."Họ keo bẩn lắm, vô phương kể.Kết quả ra sao? Tức thì hết tranh biện.Nhưng về sau, anh thú với tôi: "Than ôi! Biết bao lần ở nhà một khách hàng ra, tôi khoan khoái tự nhủ: "Ta đã làm cho thằng cha đó phải ngậm câm".Ông nói rằng không biết và khuyên tôi hỏi "Nghiệp đoàn kiến trúc sư".(Xin các bạn nhớ rằng ông Parsons thực tình nghĩ như vậy)."Thiệt chỉ nhờ thịnh tình của anh em mà tôi được có mặt trong cuộc hội họp giữa các vị giám đốc cuả công ty và các vị thay mặt cho nhân viên, vì tôi không có cái may được ở trong nhóm trên hay nhóm dưới.Dùng nghị lực để điều khiển hành động tức là điều khiển những tình cảm một cách gián tiếp.Rồi ông định sao, chúng tôi xin theo như vậy".
