Các diễn giả đêm ngủ thường vắt tay lên trán để nghĩ ra phần kết thúc hoàn hảo cho bài diễn thuyết của họ - phần mà khán giả thường vỗ tay nhiệt liệt.Họ sẽ không thể hiện suy nghĩ của họ một cách ầm ĩ.Tôi đưa cho anh ta một chiếc máy thu băng nhỏ trên bàn của tôi.Vị giáo sư lặp lại câu hỏi.Cô ấy đáp lại, Mình chỉ muốn nói với cậu một điều thôi.Và anh là người hoàn hảo với vai trò đó.Mayan Riviera, Bali, Pago Pago đâu rồi? Và cả những nơi tôi đã đọc trong tạp chí Thị trấn và Vùng quê, Atlantic Monthly, và Những điểm đến nữa?Hoặc tên đó có thể chỉ là tên hiệu mang tính chất xu nịnh.Cô ấy, đại loại là, cô gái cuối cùng tôi hy vọng nhìn thấy đi cùng với anh ấy.) Câu nói đó đã xóa tan bầu không khí ngượng ngùng.