Bạn hãy tưởng tượng ra văn phòng của mình.Lớp học này thật thú vị.“Thật thoải mái!” Có thể ngay lúc này bạn đang nghĩ vậy.Ngay lập tức tôi hiểu ra, chắc là con bé nói tới người đang chơi đàn măng-đô-lin kia, kiếm sống dựa vào sự tốt bụng và nhân hậu của khách qua đường.Một người bạn rất vui tính nói với tôi rằng, thậm chí chúng ta sử dụng chữ viết tắt cả trong tiếng lóng.Có một câu chuyện kể về một tên trộm đột nhập vào nhà của đại văn hào Pháp Honoré de Balzac.Anh ta làm vậy từ khi bà vú nuôi kể cho anh ta nghe những câu chuyện kinh dị trong suốt thời thơ ấu.Dịch vụ cứu hộ của chúng ta có một đặc điểm riêng biệt khiến chúng tôi khác hẳn với các hệ thống máy tính – đó là khả năng tưởng tượng.Họ chỉ muốn nghe những vấn đề có liên quan đến nó mà thôi.Hiroshi có vẻ là một người tự tin, dũng cảm.