Nhận ra Nott, anh mừng rỡ:- Đừng quên rằng mi đã hứa với ta rồi nhé.Đừng lãng phí thời gian ở đây nữa.- Cách đây vài dặm có một vùng đất hoang chưa hề được sử dụng.Chẳng ai nói lời nào.Đó là một buổi chiều mùa xuân đẹp trời tại công viên trung tâm.Đừng nói to như thế chứ! Ngươi đánh thức một bông hoa ly của ta rồi kìa.Đó mới chính là sự may mắn thật sự.Họ biết rằng cứ mỗi năm một lần, vào mùa này, những cơn mưa hạt giống cây vô dụng và đáng ghét này lại trút xuống người họ.Sau đó Nott yên tâm leo lên lưng ngựa đi tìm một chỗ ngủ qua đêm.