Diễn biến tâm lí có vẻ như thế.Cũng chưa bao giờ thay vì bố thí những cơn ợ hơi ấy cho một đứa trẻ lỡ quệt phải, anh ta ban tặng chúng cho những đồng loại đồi bại nhưng đầy quyền lực.Có thể cháu học đêm qua.Đấy, như kiểu có sương mù trong phòng.Nhưng nó không còn ở đó.Hôm thì thằng em hoặc ông cậu nhấc máy.Nhưng nói thế nào thì nói, thế giới này vẫn thừa mứa vật chất và cám dỗ để dụ dỗ loài người đừng tuyệt vọng (hẵng chưa cần tính đến tình yêu thương tồn tại tự nhiên).Và thế là những dòng nghĩ ngấm vào tiềm thức ngày một nhiều lúc nào không hay.Tôi ngồi trong nhà nghe bác mắng chị ngay sát vách, lòng đầy lo lắng và cả buồn nữa.Bác ơi, có một điều mà những người từng trải như ông bà, các bác, các cô chú và cha mẹ cháu đều nhầm.