Không bao giờ tôi quên được hôm tôi bắt đầu nhận việc.Nguyên muốn làm vui lòng một chính khách vị kỷ, ông Lincoln đã ký nghị định dời và đại hội tới một vị trí khác.Từ lâu tôi vẫn kính phục một người đã quá cố là ông Fred Fuller Sheld.Ông rán nâng cao tinh thần họ, và sắp bị mổ mắt, ông biết trước sẽ đau đớn lắm, nhưng ông rán nhớ rằng ông hãy còn sung sướng nhiều.Ông liền cầm chiếc máy chụp hình lấy năm Mỹ kim, để lấy tiền đăng lời rao tìm việc trên báo The New York Herald xuất bản ở Balê [35].Nhưng phải can đảm chống với nó.Như trên kia tôi đã nói, ông hiện nay là một trong những nhà doanh nghiệp Mỹ lớn nhất ở Châu Á.Từ đó tới nay, tình hình con người có lẽ khá hơn chăng? Ta cùng nhau xét thử coi nào:Bước vào thang máy, tôi để ý ngay tới vẻ mãn nguyện và vui cười trên mặt ông.Họ dùng hai sợi dây cáp để đưa thùng xuống tàu.