Phần còn lại của cái đèn… À quên, cái xương sống đèn màu đen.Tôi nhất quyết không đi.Nhưng không hiểu một điều là tuổi trẻ không thích nhiều lời.Tôi là nghệ sỹ chân chính thì đồng chí ấy cũng trố mắt nhìn ta và cũng liệt ta vào cái hạng có hat-trick đức tính vừa nêu.Tiếng nhạc xập xình bên ngoài hắt vào không làm mất được cái hay của chim hót.Người ta có thể có bản lĩnh để chịu nhục, chịu chơi bẩn nhằm làm nên nghiệp lớn.Phải vượt qua các giới hạn chứ! Ờ, vượt, nhưng dồn sức cho cái này thì làm sao vượt được cái kia.Còn nói riêng hay ngoại lệ thì đọc ít nên không biết.Tôi cũng chấp nhận thế, mặc dù, với tôi, cái xe ấy vứt đi cũng được.Tôi biết, nhiều tâm hồn, như bắt đầu tôi, đã chết.
